Anh chàng số đỏ nên được em dâu rủ đóng gạch, Đông Hà, tìm em, chúng ta lại…” Cậu không thể tiếp lời. Văn Hựu Hạ ngồi rất gần cậu, Thanh niên sống tốt chim to được chị dâu chiều tình nhưng cảm tưởng như cái vách ngăn trong suốt ấy lại xuất hiện. Đôi mắt Văn Hựu Hạ mãi trong vắt mà yên ả, sự tuyệt vọng chỉ nán lại vài giây, rồi anh nói: “Hồi đầu anh chủ yếu sống ở Hương Lĩnh, suốt mấy tháng quanh quẩn trong phòng không ra khỏi cửa, không biết ngày đêm. Sau này chủ nhà giới thiệu cho anh một công việc ở nhà máy vĩ cầm trong thị trấn.” Hương Lĩnh chỉ là một thị trấn nhỏ mọc lên giữa vùng đất